Cách thức để trở thành một phù thủy tập sự vô năng

Nghi Thức Để Trở Thành Phù Thủy Quyền Năng | H\u0026M CHANNEL
Nghi Thức Để Trở Thành Phù Thủy Quyền Năng | H\u0026M CHANNEL

Chương 1: Mở đầu bằng một sự cố!?

Witchy Academy, ngôi trường bình dân dành cho những phù thủy tập sự trẻ tuổi tọa lạc ở thủ đô Poisona của vương quốc Divine giàu có. Bất cứ ai muốn trở thành phù thủy đều phải học tại một trong năm ngôi trường ở thủ đô. Mà xếp thứ nhất cả vương quốc phải nói tới học viện Celebrity Magic, nơi dành cho con cháu quý tộc và những người có dòng dõi.
– Ui cha! Nặng ghê!
Một cô gái nhỏ nhắn, với mái tóc dài ngang lưng màu vàng nâu búi luộm thuộm sau gáy cùng chiếc mũ to xụ có thể bị gió cuốn bay bất cứ khi nào, đang lê theo mớ hành lí cồng kềnh đứng trước cánh cổng trường khổng lồ có bảng chữ trên đỉnh ghi: Witchy Academy.
Cô nhìn lên nhìn xuống, ngó bên này ngó bên kia và gật gật cái đầu.
– Quả nhiên vẫn là ngôi trường nổi tiếng thứ hai, sau mỗi học viện Ce… gì nhỉ, cái học viên đứng nhất mà báo thỉnh thoảng có nhắc đến, thôi quên rồi! Kệ đi, đứng thứ mấy chả quan trọng, đẹp thế nè cơ mà… Ấy, thôi mình phải đi tìm nhà trọ cái đã. Ở đâu nhỉ ta?
Cô gái đang luống cuống tìm đường tới nhà trọ kia chính là Saberina Saphia, kỉ niên năm nay cô chính thức tròn mười sáu cái bánh Moo. Moo là một loại bánh rất phổ biến ở vương quốc Divine, chỉ xuất hiện trong dịp sinh nhật của mỗi người, mỗi năm một lần, thường do người thân trong gia đình làm.
– Xem nào… từ cổng trường đi lên, rồi rẽ phải? Không, không, mình nhớ bố nói không rẽ phải lần nào… nhưng mình có nhớ sai không nhỉ… Trời! Lẽ ra mình nên ghi ra một tờ giấy mới phải, thôi, đến đâu hay đến đó vậy, mình cứ tham quan một vòng đã, cũng còn sớm mà nhỉ, đằng nào nếu lạc cũng có chị Therie rồi, mình còn phải lo lắng nhiều làm chi! Đi thôi!
Lại cầm hành lí lên và xuất phát, Saphia vừa đi vừa nhẹ nhàng ngân nga vài bài hát quen thuộc dù không thực sự nhớ hết lời bài hát nào cả. Phía sau cánh cổng màu xanh, có một làn khói đen bập bùng mờ ám rồi tắt hẳn.
“Oa, thủ đô có khác… – Saphia đi tới một khu phố gần đó, vừa quảnh ra phía sau là đụng vô người khác – Úi, xin lỗi xin lỗi!!! Úi, thành thật xin lỗi… Á!”
Saphia bị đoàn người đưa đẩy toát hết mồ hôi mới tìm thấy nơi để… thở. Cô dừng chân tại một vách trên cao, nơi có thể nhìn thấy cả thị trấn. Cô đứng cạnh lan can nơi có những cây dây leo xanh mướt và các chùm hoa li ti đỏ rực lửa.
Hoa Fege? Sao người ta lại trồng chúng trên thanh gỗ nhỉ? Thật kì lạ… Mà đúng là thủ đô có khác, còn dữ dội hơn mình tưởng. Nhưng, như vậy, mình cũng được mở mang tầm mắt, thật nhiều người từ đủ mọi nơi. Phù thủy, tinh linh, người lùn, người thú rồi cả… con người nữa chứ! Thật kì diệu!
Chìm đắm trong suy nghĩ vẩn vở của bản thân, Saphia không chú ý gì tới xung quanh cả. Kẹt. Một tiếng động nhẹ nhàng vang lên, tựa như có cái gì đó sắp vỡ…
“Hửm? Cái gì… Á!”
Chính là thanh gỗ chắn ngay chỗ cô tựa lên, nó rạn ra và nứt vỡ toang. Do quá bất ngờ, Saphia chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi… nhanh như cắt, một bóng người lao ra, tưởng ai đó tới cứu cô nhưng không. Cái hắn túm lấy không phải cô mà là dàn hoa leo Fege đỏ chót như những đóm lửa đỏ đó. Tuy vậy may mắn cô túm được cây dây leo đó và không bị ngã ngoài ra như những thanh gỗ đang rơi lộc cộc xuống phía dưới kia.
Còn chưa kịp phản ứng, cô đã bị cái người vừa lao ra mắng một trận.
“Cái cô này, cô không nhìn thấy biển báo cấm tỳ hay tựa hay làm bất cứ với chiếc hàng rào này sao? Cô có biết hàng rào này đã xây từ bao lâu rồi không? Bây giờ cô có sửa được nó không? Rồi tôi mà không tới kịp thì cái dây leo này cũng bị cô làm tanh bành…”
Saphia sợ hãi cúi đầu chịu trận, không dám ngẩng lên một lần. Thực tế cô vẫn chưa kịp hiểu có chuyện gì đã xảy ra. Những nhà hàng xóm xung quanh cũng ngó ra hóng hớt xem có chuyện gì. Đúng lúc đó, một vị cứu tinh cho cô xuất hiện từ đám đông.
“Elliot! Con làm cái gì mà làm om sòm vậy?”
Một người đàn bà tuổi trung niên với thân hình hơn người đi tới, nhìn thấy cô sợ hãi như một chú thỏ, liền dịu dàng đưa tay giúp cô đứng dậy. Saphia theo phản xạ túm lấy cánh tay bà, nấp phía sau.
“Elliot!” Giọng bà đanh thét lại: “Chuyện này là sao?”
“Mẹ… cô ta đã làm vỡ rào chắn, còn xíu nữa thì dứt luôn cây dây leo Fege…”
“Chỉ có thế?” Bà nhanh chóng ngắt lời cậu, một tay vỗ về cô bé đang run như cầy sấy. “Con nhìn cô bé xem, mặt còn lem đất…” Rồi bà cũng tuôn một tràng không kém gì cậu lúc nãy làm với cô. Lúc bấy giờ, cô đã đỡ sợ hơn, có điều trong đầu cô chỉ nghĩ tới việc hai mẹ con nhà này đúng là không giống lông thì cũng giống cánh.
Sau đó, Saphia được mời vào trong nhà của người đàn bà đấy. Khi đã trấn tĩnh lại, cô mới nhìn rõ người đàn bà xa lạ ấy, giữa khuôn mặt chữ điền phúc hậu là đôi mắt nâu trìu mến, cơ thể cường tráng cứng cáp, mái tóc hồng nhạt được buộc gọn gàng sau chiếc dây cột đầu.
“Cô là Bellumi Nally, cứ gọi cô là Nally nhé. Còn thắng bé này… Elliot, giới thiệu bản thân đi.”
Bà liếc mắt sang chàng trai đứng bên cạnh, người đang nhìn ra phía khác trông có vẻ trạc tuổi cô, có mái tóc tím đậm với đôi mắt như bầu trời đêm với vô vàn vì sao. Dưới áp lực đến từ mẹ Nally, cậu miễn cưỡng mở miệng để mấp máy vài tiếng.
“Elliot. Bellumi Elliot.”
Chắc phải cố gắng lắm cậu mới nói ra được tên mình. Cô hơi buồn cười nhưng cố nhịn lại. Nally ngán ngẩm nhìn thằng con rồi dịu dàng quay sang với cô. “Con gái, còn con?”
“A, con là Saberina Saphia ạ. Con… con xin lỗi vì đã làm hỏng chiếc lan can ạ, con nhất định sẽ đền lại…”
“Saphia à? Tên đẹp lắm!” Nally ngắt lời cô, làm cô đành chỉ biết dạ theo. Rồi Nally hướng mắt ra ngoài, Saphia thấy vậy cũng nhìn theo.
“Saphia… Con có biết loài cây này không?”
“Dạ!”
Elliot đứng cạnh nhếch mép chắc mẩm cô chỉ là đứa quê mùa không biết gì.
“Con có biết chút thôi ạ! Cây dây leo Fege, không phải loài cây hiếm có nhưng nó là loài cây có khả năng tự chọn chủ. Theo con đọc trong sách, Fege là từ cổ, nghĩa là đóm lửa đỏ có linh hồn, đất nào nó cũng sống được nhưng còn tùy vào người chủ chăm sóc nó, phải là một người tận tụy, có linh hồn tương xứng với một trái tim ấm áp thực sự mới có thể trồng được loại cây này và… có điều…”
Nally vừa nghe vừa gật gù liên tục, mặt tỏ rõ sự hài lòng; còn Elliot thì nhíu mày, nét mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Cô ta sao có thể biết rõ đến vậy?
“ Và dây leo Fege cũng là một trong số ít loài không có gỗ ở thân, nói đúng hơn thì Fege là loài cây ăn mòn gỗ nên con thấy hơi lạ khi lan can ở đây làm bằng gỗ…”
“Tuyệt vời! Đúng hệt như con nói, tóm lại mọi việc là do ta chưa thay được cái lan can nên mới xảy ra sự cố này. Vậy nên con gái, con không cần phải đền gì hết, được chứ?” Nally cười tươi dõng dạc tuyên bố vậy.
“Dạ?” Lần đầu cả hai người đồng thanh mà hai người ở đây lại là Saphia và Elliot. Rồi chuyện gì sẽ xảy đến với Saphia? Liệu cô với Elliot có thể thành bạn?
Còn tiếp.

Bạn đang xem bài viết: Cách thức để trở thành một phù thủy tập sự vô năng. Thông tin do Hội Mê Game chọn lọc và tổng hợp cùng với các chủ đề liên quan khác.

Leave a Comment